Trên hành trình cuộc sống, đa số mọi người đều mang bên mình quá nhiều hành lý, đó là những ham muốn về giàu có, quyền lực, danh tiếng… Khi có càng nhiều thì lại càng dễ bị mắc cạn giữa lưng chừng đường, họ mãi mãi không thể chạm được tới vạch đích cuối cùng, để rồi khi bừng tỉnh mới ân hận xót xa mà thốt lên rằng: “Giá như…”.
Những lời cuối cùng ấy không hiện diện đâu khác mà ở ngay tại
những người ta thầm ngưỡng mộ. Suốt đời họ theo đuổi tiền tài, danh vọng và họ
nghĩ rằng mình đã có tất cả. Nhưng lúc sắp xa lìa thế gian họ mới bừng tỉnh
nhận ra, tất cả những gì đạt được không đem lại cho họ hạnh phúc, mà hạnh phúc
nằm ngay tại trái tim họ, nơi mà yêu thương còn ở lại trước khi họ ra đi.
Hầu như trong cuộc sống thời nay, đi đâu
ta cũng bắt gặp người người hối hả lao vào cuộc sống mưu sinh. Người nghèo khó
thì đầu tắt mặt tối chỉ mong kiếm được đủ ăn qua ngày, người trung bình cũng lo
tất bật cho con cái được bằng bạn bằng bè, người giàu có thì cũng tối ngày lo
đến các mối quan hệ giao tiếp bên ngoài để được giàu có hơn. Nhưng mấy ai dừng
lại một chút để suy nghĩ rằng: Vậy rốt cuộc, cuối hành trình cuộc sống ta sẽ
mang theo được gì và nó có ý nghĩa thế nào với chính ta?
Tiền tài, vật chất, giàu sang đối với mỗi người trong cuộc sống
này đều thật sự quan trọng. Nhưng đừng biến nó thành thứ mà bạn theo đuổi mà hy
sinh cả cuộc sống hiện tại, đừng vì nó mà bạn đánh mất những thứ hạnh phúc giản
đơn đang hiện hữu xung quanh mình.
Hành trình cuộc sống vốn muôn hình vạn
trạng, có đôi lúc là nỗi buồn, đôi lúc là niềm vui, nhưng mấy ai tự hỏi rằng nó
có thật sự khiến tâm ta “an lạc”? Hay là bon chen vội vã trên suốt hành trình
ấy để rồi đến tuổi 60 ta mới nhận ra: Dẫu là quan khoác áo gấm hay chỉ là
thường dân áo vải, cuối cùng cũng nằm dưới nắm đất vàng mà thôi. Có thể bạn
chẳng có số làm quan, nhưng chắc chắn bạn biết làm người; có thể tiền bạc thiếu
thốn nhưng nội tâm bạn chắc chắn đủ đầy. Đừng để khi tử thần đến ta mới chợt
nhận ra mình đã đánh mất quá nhiều thứ mà bây giờ muốn có thêm thời gian để
khắc phục thì cũng không kịp nữa rồi.
Vì thế, cuộc sống chính là hãy biết quý phút giây hiện tại bởi
thời gian qua đi thì không thể lấy lại được, và ngày mai cũng chẳng biết chuyện
gì sẽ xảy ra. Hãy sống cho đáng sống, trân trọng những gì đang cạnh ta. Đừng
quá lao đầu vào tiền bạc mà quên đi những giây phút bên người thân. Hãy biết
cân bằng giữa công việc và thời gian dành cho gia đình. Vì đôi khi những phút
giây đấy là vô giá, khi mất đi sẽ không có lại được. Tự hỏi, đã bao lâu rồi ta
chưa ngồi cùng bố mẹ ăn một bữa cơm gia đình? Đã bao lâu ta chưa cùng ngồi xem
phim với bố mẹ, đưa con cái đi chơi? Đã bao giờ ta tự hỏi, liệu bố mẹ, con cái ta đang cần tiền hay cần thời gian cùng ta?
Cùng lắng nghe, thấu hiểu những người bên
cạnh ta. Và đừng quên lưu giữ lại những khoảnh khắc đấy. Đơn giản là những buổi đi chơi công viên cùng nhau hay những buổi xem phim
cùng gia đình cho ta thêm thấu hiểu, thêm yêu thương. Rạp phim CGV là gợi ý nhỏ để lưu giữ khoảnh khắc gia đình, cùng nhau trải nghiệm những bộ phim ý nghĩa <3
Cám ơn bạn. Bài viết của bạn thật sâu sắc. Mong bạn đừng ra thêm bài viết nữa..
Trả lờiXóa